Ở HOCMAI, chắc chắn các bạn học sinh không còn xa lạ gì với cô Hương Fiona. “Người truyền cảm hứng tận tụy” – là cách mà hàng triệu học sinh đã và đang gọi cô giáo trẻ Nguyễn Thanh Hương.
Cô sinh viên Kinh tế với niềm đam mê dạy Tiếng Anh
Trước khi trở thành một sinh viên Kinh tế, cô Hương đã có kinh nghiệm gia sư tiếng Anh từ những năm cấp 3. Lựa chọn học kinh tế, nhưng những năm tháng đại học cô giáo trẻ ấy vẫn miệt mài đi dạy thêm tiếng Anh, bắt đầu từ những lớp học buổi tối dành cho người đi làm. Cô tâm sự mình bị bệnh “nghiện Tiếng Anh và nghiện học sinh”…
Đối với cô Hương, tiếng Anh là một môn học không khó, khó ở chỗ ngoài là một môn học, Tiếng Anh còn là một ngôn ngữ. Cô đã gặp rất nhiều người ở nhiều độ tuổi khác nhau sợ hãi môn học này vì người ta chưa có được cảm hứng với nó, chưa yêu mến nó. Điều cô tâm huyết không chỉ là làm sao chỉ ra đầy đủ kiến thức mà còn là truyền đạt tình yêu, sự say mê Tiếng Anh của cô đến với học sinh”. Và với kinh nghiệm 6 năm dạy Tiếng Anh, cô Hương Fiona đã giúp hàng trăm bạn học sinh đỗ vào trường đại học mơ ước và gần 200 bạn học sinh đạt 10 điểm tuyệt đối trong kì thi THPT quốc gia.
… Đến “người truyền cảm hứng tân tụy” cho hàng ngàn học sinh
Mỗi bài giảng của cô Hương đều mang phong cách riêng biệt: chắc về kiến thức, súc tích về câu từ, trẻ trung về phong cách giảng dạy và liên hệ sâu sắc với thực tiễn đời sống. Mọi thứ trong bài giảng của cô vừa gần gũi, vừa đủ sức thuyết phục và truyền đạt đến học sinh cả kiến thức cùng cảm hứng để học sinh tự học, muốn học và học tốt.
Còn ở HOCMAI, cô là “nhân viên tận tụy bị ghét” nhất. Là giáo viên trẻ tuổi nhất nhưng lại sở hữu số bài giảng thuộc hàng kỉ lục với tuyên ngôn “phòng ghi hình chính là nhà!”, cô Hương cũng là nhân vật bị các “camera-man” ghét nhất vì quá cầu toàn nên có quá nhiều “đúp” quay bị quay lại mặc dù chỉ mắc một lỗi nho nhỏ.
Nếu nhất định phải biểu đạt thành công của một người bằng những con số thì hãy nhớ đến số khóa học/số bài giảng mà cô Hương đang giảng dạy, số lượt học lên đến hàng trăm nghìn cho một bài giảng, số học sinh tính bằng đơn vị vạn mỗi năm, số tin vui báo về mỗi mùa báo điểm thi và không kể hết những lời cảm ơn được gửi từ học sinh trên khắp Việt Nam và những học sinh đã cất cánh du học nhiều vùng đất khác nhau.
Và với cô Hương, số năm đi dạy cũng tỉ lệ thuận với biết bao câu chuyện thú vị thì kể không hết được. Nhưng tựu chung lại vẫn là cảm giác vui sướng khi các em trò chuyện, báo tin vui đỗ đại học, hoặc tâm sự những chuyện trong học tập. Chỉ có vậy mà những lo toan, mệt mỏi đều cảm thấy xứng đáng…